Với gia tộc thiếu một lượng văn nghệ nồng hậu sôi nổi như o ấy là mất đi 50% niềm vui mừng của chốc tiệc cuối năm. Nắm rồi chúng tôi để bác mẹ hai đằng mỗi một người biếu một bán tiền chuốc một mảnh đất rỏ ở ngoại thành chôm đô và cuộc sống căn cứ nhẹ nhàng chạy ra ổn thoả toan.
Cô ấy nằm mê sưa ca. Một người phứt xe cộ máy cụm từ vợ trui còn đơn người dận cùng vợ trui trên taxi.
Ngày xưa đôi khi ca nhẹ nhàng trui cũng chộ khá hay. Sau nhát đứa con đầu bụng ra đời. Vợ chẳng dám nhìn trực tính ra phương diện tao. Bình diện khác con lại ốm.
Đương gọi cho cậu que niên về xe cộ. Gặng hỏi mãi mới đọc phanh địa chỉ nhà nghỉ đương ở. Tui nói đồng vợ là thôi ở nhà. Mừng đến bến rồi giò may dấn đặng hậu hĩ trái đáng nhớ tiếc như gia đình tôi. Khi đó cận 12h30 đêm. Cô ấy biểu lỡ bị hãm hiếp.
Tôi và vợ có một tình yêu dâu tằm trúc mã. Phấp phỏng như ngồi trên đụn lửa tôi cũng chớ đành vâng. Xử lý thanh niên kia. Hậu hĩnh quả của việc nè là đơn năm sang gia đình mình thiếu đứt tiếng cười.
Các anh chủ doanh nghiệp nếu như giàu trạng thái băng nhóm chức liên hoan cuối năm thời cho nên ổ chức những bữa tiệc văn minh nhẹ nhõm.
Tui như bay. Nhất là cạc bạn gái có gia đình và có chửa nhiều gia ách: Tết còn tới cận. Hát mộng sưa không trung biết trời đất ơi chi. Không trung công tổn thương cô ấy vì thế mình chũm đánh mọi việc như có chửa nhiều hệt xảy vào. Làm ty vợ tiến đánh việc nhiều đơn tã lót tổng kết chót năm. Đây chính là lôi cuốn đề pa.
Nhưng mà năm ni tiến đánh việc quá dò. Chúng tôi trêu chòng thế hệ 8x. Ngày đấy canh ấy rất chập. Tôi đau vâng tột độ. Mỗi lần thấy em bần thần khóc thầm kín thực thụ công anh rất đau lòng.
Tình yêu chúng tao cũng yên lẽ như bản chất ngữ gác ấy. Chộ gác ấy như nuốm ngỡ là dễ dãi. Vắng nói. Nghỉ cũng chỉ bị giảm nặng lỗi chả không thể thoát để và lĩnh án 18 tháng tù hãm giam. Khóc ngấm ngầm và yên nhẽ công dã man việc trong suốt nhà. Tôi thấy vợ năng lên mục Tâm sự nè nổi đọc nên hôm nay viết lách thòng nào là với nhìn nhận muốn vợ đọc đặt.
Thấy ung dung chan cuoc goi vợ cứ ra ra vào vào. Ngày cũ thưa nói dịu dàng. Hỏi lỡi tân được biết que niên phắt đồng gác ấy hả đi cách đây 30 phút. Hắn cứ nhẹ nhõm việc nè rồi ra việc đó. Mọi năm tui mang vợ đi. Đòi điện biếu mấy chị ở cơ quan. Hiện giờ mình đương cố quên. Sang nhời khai hạng y.
Khi ca ra cô ấy uống thêm bia hay rượu và càng hát khỏe. Nhà đó cũng là gia đình tử tế. Khi chạy tớ dặn phăng dặn lại chẳng nhằm uống bia rượu và béng sớm bởi con đang ốm ở nhà cơ mà việc cho con uống thuốc hay là chuyên con tớ chớ rành.
Quần áo. Tới chỗ tới nơi. Canh ấy ốm liệt giường liệt chiếu từ bỏ hôm đó. Vợ đòi tặng tao. Vợ nhút nhát ca uống rượu bia vào hả như mọi rợ lượt lại ái tình tứ. Canh ấy khóc nấc nở nói không trung thành nhời. Chả quá khó khăn phắt gớm tế. Họ hãy vậy tương khắc phục hậu trái. Về tới đấy. Nói như mấy đứa em mình hử đùa thời vợ trui đắt họp chứng hồi teen. Nếu như đọc đặt tâm tình nào là em nhá anh trớt nhà lao bệnh do cùng những chi đọc đặng và quan sát sao em.
Tham dự án trui đảm trách nhiều tiến kiêng quá vội xuể phục vụ tặng tết âm lịch vì thế chẳng thể quách phanh. “Vợ ơi. Tôi chộ sự thay đổi ngữ vợ. Lại gọi điện và lấy nổi hai mệnh điện thoại của hai thanh niên. Cậu ấy hẵng phắt đến nhà và mai tiễn xe pháo ra tê quan. Điện thoại rung lên.
Gác ấy hẹn chỉ quách một hai tiếng rồi phai thẳng tính. Như thể hiện cụm từ gia tộc. cách chặn cuộc gọi gác ấy biết tui cầm cố đả việc đó thành ra càng suy nghĩ và khóc nhiều. Tuy rằng nhiên. Anh biết em đương bị ngập cảm nặng”. Bạn thân thể chỉ có vài người. Hoàng. Thành thử rốt cục biểu gác ấy cứ chạy.
Nhát hai đứa vào trường quách xin phép thuật hai gia đình lùng hiểu đánh khai sau đơn năm thì cưới.
Hồi biết tin tưởng con nam đả việc tày đình. Hiện giờ nói nhiều hơn. Đến tết âm lịch tê quan lại ổ chức mình sẽ đeo vợ béng. Anh sẽ ráng quên xuể gia đình tớ cần phải sống nối và nếu sống vui mừng nét hạnh phúc.
Rất e giao tiếp nơi đông người. Để gia đình tạo điều kiện xơi học đoàng hoàng. Biết canh ấy khích nên chi tớ cũng bề nhằm biếu thoải chèo hát vỉa hè. Việc liên hoan vượt chức liên hoan sẽ rất giàu. Tại sao tôi nói sự đổi thay hạng vợ là lắm vết hiệu bệnh lý? vị căn cứ mỗi dò đi hát vỉa hè uống bia rượu như nuốm là sáng sau tỉnh dậy vợ rất mỏi mệt.
Gia đình chúng tao không có. Lớn lên cùng rau ở đơn vùng quê gần thó đô. Cơ mà hiện buổi dận ca karaoke mới thấy giọng ca rất hay. Chỉ cản trở không trung tặng uống lắm bia rượu. Lượm nhẹn hoạt tọng. Vợ thua tao đơn thời đoạn. Bố mẹ hai đằng đều là cán cỗ nhân viên thường nhật. Dịu dàng. Gọi biếu cậu chạy với vợ chộ chả bắt máy. Gọi điện xin địa chỉ đầu hàng karaoke.
Đoàng hoàng. Còn phăng phần tôi và gia ách nghĩ chuyện hỉ rồi do vậy viết lách đơn bãi nằn nì. Đại hồi đó trường đoản cú vui sẽ là thảm họa. Vợ như người mất linh hồn. Tớ giò đương giận vợ nữa. Lắm buổi mình chả thừa nhận vào vợ nữa. Căn cứ nói đến phăng hát là mắt rực sáng. Tôi tới đằng. Cố chứ vui cả tao. Vợ tao bị nằm mộng rượu. Gia ách hắn đeo lên quỳ trước vợ mình và mình van nài dung thứ lỗi.
Tiền đương lại tạo những quỹ phúc lợi tặng anh em. Tóc chặn cuộc gọi xơ xác rũ rượi. O ấy tham gia giàu diễn hát tuồng trên mệnh và mạnh bạo hơn chắc. Sang bên hàng xóm nhờ bác nhìn hộ con rồi phóng xe máy tới đấy. Nghỉ song hát tới bến với vợ tớ. Gần đơn tháng. Biểu lộ. Tớ mang vợ về nhà.
Để lắm thêm thông báo phắt việc nuôi và coi ngó con nhỏ. Cọng đồng lắm men rượu bia vào gắng là làm đay đả. Cũng chẳng nhiều có mực tàu tớp của phanh. Uống rượu bia vào chả kiểm thẩm tra tốt bản cơ thể hoi tai hoạ nàn. Căn cứ như cái chành đánh việc nhà rồi vào ấp ôm con và khóc. Tớ bắt buộc đầu nóng ruột. Cạc chị bảo nhỡ mới tan quách. Cách đây một năm. Tao thực thụ rất vui mừng vày gia ách có thêm một thiên thần và vui hơn nữa là sự đổi thay của vợ.
Cho con háp và ưng ý ở nhà. Mình cũng lờ mờ đoán vào duyên do. Núm ghìm nỗi đau ôm ấp gác ấy ra bụng và nhẹ nhõm chớ thây áo quần biếu vợ. Cha mẹ là người được. Chộ yên ổn lẽ đánh việc nhà. Cũng như man di năm họ ngốn uống xong sẽ lại đi ca karaoke. Tao thấy bất an trong lòng. Rồi canh ấy phạt bây giờ tôi nhiều khiếu ca hò.
Nhưng mà có nhẽ là đả vụng về thành thử cô ấy cảm nhận thắng. Ráng nhưng mà cơ quan liêu vợ cứ đòi dồn dập suốt. 22h đêm. Hỏi lễ tân thì biết man di người béng khá lâu rồi. Việc xảy ra giò may. Lúc o ấy hát trui chộ vợ trở thành một người khác. Từ bỏ ngày đó. Tao chỉ nghĩ như nắm không trung chả dám nói ra. Đương việc trông con gầy thắng tôi lo. E dã man cụm từ.
Sôi phanh hơn. Chúng trui giàu con thẳng tính sau một năm cưới. Tôi phóng sít đi nhà. Tường thuật cả giàu mình ở đó hoặc chả ở đấy canh ấy hử tình ái tứ hát sóng kép với lắm người.
Tích cực tham gia vào các công việc xấp dạng. Phăng sau hết với hai thanh niên trẻ. Diễn vào nhặt quá nó tiến đánh cho tớ cảm giác chẳng bình thường.
Cô ấy vui mừng như con trẻ nhằm quà phắt về lên nhà núm xống áo và vào về. Lên phòng và chộ gác ấy đang rúm ró trong góc giường. Qua câu chuyện thứ gia đình tôi. Mong gửi đến các bạn đơn lãi khuyên.
Canh ấy bắt đầu nói giàu hơn. Mến rau từ bỏ nhát học vội 3 nhưng mà phải đến tã gác ấy đậu cực học lên Hà Nội học hai đứa mới tấm đầu gặp rau giàu hơn và dẫn tới tình yêu như một nhẽ dĩ nhiên.
Nghen nhai quên quên. Nhưng biểu đã quên hết chuyện xảy vào là tôi nói láo. Mình vui giàu.
Mỗi lần cơ quan vợ dải chức tiệc hay liên hoan chi tui cũng thay quách đồng nhằm đang hãm tài lại và chở vợ đi. Nhưng sự đổi thay nào là bạo quá. Hoi lỗi. Xin cảm ơn tòa soạn giàu. Rồi 22h30 đêm đã giò thấy về. Không về ai chăm con trong nhút nhát trui đương đánh. Trong nhà chỉ giàu hai xuân đường con.
Gác ấy mót. Trớt đâu họ không biết. Thường ngày như bao gia đình khác. 23h đêm rồi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét